Άστεγη
Τι έχει αυτό το κρασί;Όσο περισσότερο πίνω τόσο χάνομαιΣτα μάτια ενός ξένουΜ' αρέσει ο τρόπος που αντικρατοπτρίζουν τις σκέψεις μου
Τι έχει αυτός ο αέρας;Είναι λες και υπάρχει παντού απαλή σκόνηΚαι καθώς εισπνέωΑναπνέω το ανδρικό άρωμα του δέρματος του
Και νιώθω.. νιώθω άστεγη
Το αναπαυτικό σου χάδιΈχει προκαλέσει πρωτόγνωρη νευρικότηταΕίμαστε εσύ και εγώΝιώθω πως έχω χάσει την ατομικότητά μου
Με παρακολουθείς να επαναστατώΠιστεύοντας ιστορίες που μπορούν να διηγηθούν μόνο οι καρδιέςΜα πότε είναι αρκετό;Πότε θα κάνω τα συναισθήματά μου να μπλοφάρουν;
Και νιώθω.. νιώθω άστεγη
Και μας θυμάμαι τώραΜα ξέχασα πως νιώθαμεΚαι μας θυμάμαι τώραΜα ξέχασα πως νιώθαμεΚαι μας θυμάμαι τώραΜα ξέχασα πως νιώθαμεΚάπου στη διαδρομή
Και νιώθω.. νιώθω άστεγη (x2)
Και μας θυμάμαι τώραΜα ξέχασα πως νιώθαμεΚαι μας θυμάμαι τώραΜα ξέχασα πως νιώθαμεΚαι μας θυμάμαι τώραΜα ξέχασα πως νιώθαμεΚάπου στη διαδρομή
Με παρακολουθείς να επαναστατώΠιστεύοντας ιστορίες που μπορούν να διηγηθούν μόνο οι καρδιέςΜα πότε είναι αρκετό;Πότε θα κάνω τα συναισθήματά μου να μπλοφάρουν;
Vô Gia Cư
Trong chai rượu này chứa cái gì vậy?Tôi càng uống thì càng đi lang thangVào đôi mắt của những kẻ lạ mặtTôi thích cái cách họ phản chiếu suy nghĩ của tôi
Trong cái không khí này có cái gì vậy?Cảm giác như bụi lông vũ ở khắp mọi nơiVà khi tôi hít nó vàoTôi hít mùi hương đàn ông từ làn da anh ấy
Và tôi, tôi...tôi cảm thấy thật vô gia cư
Cái vuốt ve dễ chịu của anhĐã châm ngòi một sự bứt rứt không quen thuộcAnh và em là chúng taEm cảm thấy em đã đánh mất sự đặc trưng của mình
Anh nhìn em nổi loạnTin tưởng vào những câu chuyện chỉ có con tim có thể kểNhưng khi nào mới đủ?Khi nào em phải gọi những cảm xúc của mình trên sự lừa dối của chúng?
Và em, em...em cảm thấy thật vô gia cư
Và em nhớ ra chúng ta rồiNhưng em lại quên chúng ta đã cảm thấy những gìVà em nhớ ra chúng ta rồiNhưng em lại quên chúng ta đã cảm thấy những gìVà em nhớ ra chúng ta rồiNhưng em lại quên chúng ta đã cảm thấy những gìNơi nào đó trên con đường
Và em, em...em cảm thấy thật vô gia cư (x2)
Và em nhớ ra chúng ta rồiNhưng em lại quên chúng ta đã cảm thấy những gìVà em nhớ ra chúng ta rồiNhưng em lại quên chúng ta đã cảm thấy những gìVà em nhớ ra chúng ta rồiNhưng em lại quên chúng ta đã cảm thấy những gìNơi nào đó trên con đường
Anh nhìn em nổi loạnTin tưởng vào những câu chuyện chỉ có con tim có thể kểNhưng khi nào mới đủ?Khi nào em phải gọi những cảm xúc của mình trên sự lừa dối của chúng?