Người Dấu Yêu
Tại sao em vẫn có cảm giác này?Vì quá cô đơn em đã lầm trách anhDẫu vậy, vào một đêm khi em cảm lạnhAnh đã ở bên em đến khi bình minh lên
Người đã dạy em biết yêu thươngChính là anh ngày đó
Em muốn anh gọi vang tên emLần đầu tiên em đã khóc để cất tiếng nóiVì tất cả những gì anh đã dành cho emVà vì em nhận ra rằng đó là tình yêu
Em và anh từng tay trong tay dạo bước xuống phốNụ cười của hai người chợt bừng nở rồi chợt vụt tanTuy vậy, mặt nước vẫn dịu êmVà bầu trời nhuộm thắm màu hoàng hônPhải chi em được gần bên anh, tất cả sẽ đẹp hơn biết mấy
Người thắp sáng tất cảLuôn luôn chính là anh
Em xin lỗi, vì em không thể nói lời cảm ơnLời nói nhòa đi và tan thành nước mắtEm nhớ anh, em muốn gặp anh và nói với anhEm yêu anh hơn bất cứ ai
Sự thật mà em thậm chí không muốn biếtNhưng đôi lúc em lại biết quá rõNếu như anh luôn ở trong tim emThì em có thể vững vàng sống tiếp
Em muốn anh gọi vang tên emLần đầu tiên em đã khóc để cất tiếng nóiVì tất cả những gì anh đã dành cho emVà vì em nhận ra rằng đó là tình yêu
Em xin lỗi, vì em không thể nói lời cảm ơnLời nói vỡ òa thành nước mắtCho đến kiếp sau và ta gặp lại nhauTình yêu anh đã traoEm sẽ tiếp tục ôm trọn đến vĩnh cửu